Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

One love.....................


Tôi tập yêu cuộc sống lại từ đầu, không phải theo một cách mới, mà yêu theo một lối cũ như trước. Khi tôi nhận ra những thói quen tốt đẹp đang dần rời xa mình, tôi hoảng hốt… Tập lại một thói quen cũ không phải là một điều khó khăn.
Tôi yêu những buổi sớm mặt trời chưa nhô cao, khi những ánh nắng đầu tiên chưa kịp soi vào mặt người, không gian đầy màu xám. Bầu không khí theo những khoảng thời gian, có khi lạnh nhè nhè, có khi lạnh buốt nhưng đều mang lại cảm giác nhẹ nhàng, phơi phới. Một buổi sớm đẹp.
Tôi yêu những ngày gió lộng, những lo toan, những muộn phiền, những nghĩ suy… dường như trôi theo hướng gió. Dễ chịu lạ.
Tôi yêu tất cả những cành cây, ngọn cỏ, đóa hoa… trên đường về nhà. Mỗi ngày chúng lại khác đi, xinh đẹp hơn, mới lạ hơn và thu hút hơn. Tôi thích chầm chậm đi về nhà trên đoạn đường dài để có thể nhìn hết những thứ xinh đẹp xung quanh mình, để biết rằng mình thật hạnh phúc.
Tôi yêu cái thời gian tôi hay ngồi một mình, chậm chạp gặm nhấm sự cô đơn, chậm chạp quan sát sự sống trước mắt mình, và chậm chạp suy nghĩ.
Tôi yêu cái nhà của tôi, nơi đó có những người thân yêu nhất của tôi: mẹ tôi, bố tôi và em tôi. Tôi yêu nó vì nó đã cho tôi biết cảm giác gia đình, và nó cho tôi một chốn để tôi đi về khi tôi mệt mỏi.
Tôi yêu những người bạn của tôi,nơi tôi học đc nhiều điều mới mẻ. Những người bạn nghịch như quỷ mà có thể ở bên tôi những lúc tôi vui hay tôi buồn, có thể nghe tôi tâm sự, tôi nói nhảm bất kỳ lúc nào.:D
Tôi yêu những buổi chiều cả đám bạn dở hơi kéo nhau ra về trong không khí ồn ào tập nập của cuộc sống, yêu những trò đùa, lời trêu chọc rất vô tư, thoải mái + chút gì đó khìn khìn của tụi bạn, yêu ánh mắt, nụ cười rạng rỡ của tất cả chúng nó và cuối cùng yêu luôn con đường về quen thuộc mà ngày nào chúng tôi cũng đi qua..
Tôi yêu chính bản thân mình mặc dù đối với tôi nó là địch thủ ghê gớm nhất.
Tôi yêu những lần nhói đau. Và tôi biết mình hãy còn bé nhỏ lắm, phải cố gắng nhiều hơn nữa, tôi ơi!
Tôi yêu những bài tôi viết, dẫu không hay nhưng làm tôi thỏa ý thích xếp vần và giãi bày cảm xúc. Tôi thích đọc, dù sự thực tôi học văn không giỏi lắm.
Và tôi yêu Page “Này anh, em sẽ lấy anh đấy :”>” cùng tất cả những mems trong hội…vì ở đây chúng ta có thể cho đi và nhận lại nhều hơn..chia sẻ cảm xúc..là nơi thu mua nỗi buồn và buôn bán niềm vui…:X

Yêu chỉ đơn giản là thế nhưng cũng có thể phức tạp hơn nếu bạn mún nó là phức tạp icon biggrin I love......
Sẽ không bao giờ kể được hết những điều mà mình yêu, vì cuộc sống có quá nhiều thứ khiến mình phải lưu tâm và lưu luyến. Khi mình còn yêu, nghĩa là mình không hời hợt, không vô tâm và không nhàn nhạt. Tôi tin như thế.
Nói ra những điều mình yêu, để biết sống thú vị như thế nào…:”)
Mọi người cũng thử viết xem….!
Ad[Juu]
75695 130968420289601 125971817455928 164377 3277236 n I love......

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

One love.....................


Tôi tập yêu cuộc sống lại từ đầu, không phải theo một cách mới, mà yêu theo một lối cũ như trước. Khi tôi nhận ra những thói quen tốt đẹp đang dần rời xa mình, tôi hoảng hốt… Tập lại một thói quen cũ không phải là một điều khó khăn.
Tôi yêu những buổi sớm mặt trời chưa nhô cao, khi những ánh nắng đầu tiên chưa kịp soi vào mặt người, không gian đầy màu xám. Bầu không khí theo những khoảng thời gian, có khi lạnh nhè nhè, có khi lạnh buốt nhưng đều mang lại cảm giác nhẹ nhàng, phơi phới. Một buổi sớm đẹp.
Tôi yêu những ngày gió lộng, những lo toan, những muộn phiền, những nghĩ suy… dường như trôi theo hướng gió. Dễ chịu lạ.
Tôi yêu tất cả những cành cây, ngọn cỏ, đóa hoa… trên đường về nhà. Mỗi ngày chúng lại khác đi, xinh đẹp hơn, mới lạ hơn và thu hút hơn. Tôi thích chầm chậm đi về nhà trên đoạn đường dài để có thể nhìn hết những thứ xinh đẹp xung quanh mình, để biết rằng mình thật hạnh phúc.
Tôi yêu cái thời gian tôi hay ngồi một mình, chậm chạp gặm nhấm sự cô đơn, chậm chạp quan sát sự sống trước mắt mình, và chậm chạp suy nghĩ.
Tôi yêu cái nhà của tôi, nơi đó có những người thân yêu nhất của tôi: mẹ tôi, bố tôi và em tôi. Tôi yêu nó vì nó đã cho tôi biết cảm giác gia đình, và nó cho tôi một chốn để tôi đi về khi tôi mệt mỏi.
Tôi yêu những người bạn của tôi,nơi tôi học đc nhiều điều mới mẻ. Những người bạn nghịch như quỷ mà có thể ở bên tôi những lúc tôi vui hay tôi buồn, có thể nghe tôi tâm sự, tôi nói nhảm bất kỳ lúc nào.:D
Tôi yêu những buổi chiều cả đám bạn dở hơi kéo nhau ra về trong không khí ồn ào tập nập của cuộc sống, yêu những trò đùa, lời trêu chọc rất vô tư, thoải mái + chút gì đó khìn khìn của tụi bạn, yêu ánh mắt, nụ cười rạng rỡ của tất cả chúng nó và cuối cùng yêu luôn con đường về quen thuộc mà ngày nào chúng tôi cũng đi qua..
Tôi yêu chính bản thân mình mặc dù đối với tôi nó là địch thủ ghê gớm nhất.
Tôi yêu những lần nhói đau. Và tôi biết mình hãy còn bé nhỏ lắm, phải cố gắng nhiều hơn nữa, tôi ơi!
Tôi yêu những bài tôi viết, dẫu không hay nhưng làm tôi thỏa ý thích xếp vần và giãi bày cảm xúc. Tôi thích đọc, dù sự thực tôi học văn không giỏi lắm.
Và tôi yêu Page “Này anh, em sẽ lấy anh đấy :”>” cùng tất cả những mems trong hội…vì ở đây chúng ta có thể cho đi và nhận lại nhều hơn..chia sẻ cảm xúc..là nơi thu mua nỗi buồn và buôn bán niềm vui…:X

Yêu chỉ đơn giản là thế nhưng cũng có thể phức tạp hơn nếu bạn mún nó là phức tạp icon biggrin I love......
Sẽ không bao giờ kể được hết những điều mà mình yêu, vì cuộc sống có quá nhiều thứ khiến mình phải lưu tâm và lưu luyến. Khi mình còn yêu, nghĩa là mình không hời hợt, không vô tâm và không nhàn nhạt. Tôi tin như thế.
Nói ra những điều mình yêu, để biết sống thú vị như thế nào…:”)
Mọi người cũng thử viết xem….!
Ad[Juu]
75695 130968420289601 125971817455928 164377 3277236 n I love......

 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Template by:

Free Blog Templates